Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

LỐI XƯA CÒN NHỮNG RÊU MỀM




Lạc vùng ký ức xa mờ
đường vào thăm thẳm tuổi thơ đi tìm
ngõ xưa lối cũ rêu mềm
ngẫn ngơ thầm đếm giọt đêm thẫn thờ
xanh trong màu mắt em chờ
buồn riêng hoa phượng vẫn vơ chữ tình
mấy mùa áo trắng nguyên trinh
thu vàng cuộn nắng phơi mình thời gian
với theo bao cái muộn màng
nhìn trang thư cũ thấy lan man buồn
dòng đời như những chiều buông
lượn lờ theo áng mây nguồn xa xa... (Đăng Trình)

Bao giờ mình lại bên ta
Lối xưa cùng trải lá hoa cùng nằm
Để cho tình hết xa xăm
Đôi thân quyến luyến thâm trầm… dấu yêu…
Bao giờ đời hết liêu xiêu
Lối xưa còn mộng ấm nồng trăm năm
Dẫu cho mình mãi xa xăm
Vẫn tìm lối cũ về thăm rêu mềm...
Rêu em nguyện mãi êm đềm
Ru anh vào giấc bên thềm Đào Nguyên
Giấc nồng một cõi tình riêng
Đôi tim hoà khúc tình thiên thu hồng... (Tuyết Nhung)