Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

LỐI XƯA CÒN NHỮNG RÊU MỀM




Lạc vùng ký ức xa mờ
đường vào thăm thẳm tuổi thơ đi tìm
ngõ xưa lối cũ rêu mềm
ngẫn ngơ thầm đếm giọt đêm thẫn thờ
xanh trong màu mắt em chờ
buồn riêng hoa phượng vẫn vơ chữ tình
mấy mùa áo trắng nguyên trinh
thu vàng cuộn nắng phơi mình thời gian
với theo bao cái muộn màng
nhìn trang thư cũ thấy lan man buồn
dòng đời như những chiều buông
lượn lờ theo áng mây nguồn xa xa... (Đăng Trình)

Bao giờ mình lại bên ta
Lối xưa cùng trải lá hoa cùng nằm
Để cho tình hết xa xăm
Đôi thân quyến luyến thâm trầm… dấu yêu…
Bao giờ đời hết liêu xiêu
Lối xưa còn mộng ấm nồng trăm năm
Dẫu cho mình mãi xa xăm
Vẫn tìm lối cũ về thăm rêu mềm...
Rêu em nguyện mãi êm đềm
Ru anh vào giấc bên thềm Đào Nguyên
Giấc nồng một cõi tình riêng
Đôi tim hoà khúc tình thiên thu hồng... (Tuyết Nhung)

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2013

KHÔNG ĐỀ


Lại là một bài sưu tầm nữa... mong các anh chị vào đọc thông cảm nha... vì lâu nay hỏng có viết gì được ...

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

TÔI ĐI TÌM TÌNH YÊU


 

Tôi đi tìm cái nửa của riêng tôi 
Nhưng tìm mãi đến giờ không thấy 
Tình yêu của tôi ơi? Em là ai vậy? 
Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em 
Chiều dần buông, thành phố vào đêm 
Sân cỏ, đường cây từng đôi ríu rít 
Họ may mắn hơn tôi, hay họ không biết 
Nửa của mình hay nửa của ai? 
Tôi đi tìm cái nửa của tôi 
Và có thể suốt đời không tìm thấy 
Nên chẳng còn em tôi đành sống vậy 
Không lấy nửa của ai làm nửa của mình 
Cái na ná tình yêu thì có trăm nghìn 
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một 
Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp 
Nửa của mình, nhưng nào phải của mình đâu 
Không phải của mình, chẳng phải của nhau 
Thì thượng đế ơi, đừng bắt tôi lầm tưởng 
Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng 
Là đúng sai trong tim nửa của mình 
Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm 
Và có thể trên đời này đâu đó 
Em cũng đi tìm, tìm tôi như thế 
Chỉ có diều là chưa nhận ra nhau 
Biết trái tim chẳng có tội gì đâu 
Khi anh không thể yêu em hơn nữa 
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ 
Vẫn bất ngờ, vẫn tiếc nuối, ngẩn ngơ... 

(Tuyết Nhung - Sưu tầm)

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

NHỚ EM



 

Sáu tỉ người anh chỉ nhớ mình em 
Nhớ ban ngày không đủ, nhớ suốt đêm 
Lòng thổn thức, tâm tư trằn trọc mãi 
Xin đến với anh, em đừng ái ngại 
Trái tim anh đang mở cửa đón chờ 
Từ lúc yêu em đời đẹp như thơ 
Anh thèm khát hôn lên môi lên ngực 
Khi em ngủ, anh vẫn còn thao thức 
Nhớ não nùng, thương yêu quá em ơi! 
Anh gọi tên em vang động đất trời 
Không có nỗi nhớ nào hơn tình ái 
Em có nghe tiếng anh đang vọng lại 
Làm chim muông cầm thú thức nửa đêm 
Vũ trụ biết rằng anh đã yêu em 
chẳng thể nào quên được anh đâu 
Dẫu đã bao lần nhắc mình đừng nhớ 
Dẫu cố gạt anh ra khỏi niềm trăn trở 
Nỗi nhớ chẳng vâng lời, nối nhớ cứ tìm anh 
Em cố tìm sự lãng quên trong sắc trời xanh 
Lại thấy anh chập chờn sau vòm lá 
Chỉ một mình anh thôi mà nay bỗng hóa 
Anh giữa đan xen, anh giữa cuộc đời 
Cứ ngỡ gặp anh trong tiếng cười 
Trong xao xác mưa rơi trong thì thầm tiếng lá 
Trong tất cả vui buồn em có 
Nghĩa là trong tất cả dẫu vắng anh... 

(Tuyết Nhung - ST)

Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Hậu 8/3: VỢ LÀ GÌ?...





1/- Vợ là gì?

Hôm nay mùng 8 tháng 3
Không biết định nghĩa Vợ là chi đây...
...
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.

Nhiều người nhờ Vợ lên Ông
Nhiều người vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.

Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ Vợ là hoa
Vợ là chồi biếc Vợ là mùa xuân.

Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.

Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều ông dám bảo vợ không là gì!?
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét Vợ là Tivi.

Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca.
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là "Nội lực" làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.

Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.
Vợ là...




2/- Người có vợ rồi thì cho rằng: 

Vợ là mẹ các con ta
Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân
Vợ là tổng hợp: bạn thân
Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền.
Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi sóng khiến ta chìm phà
Vợ là âm nhạc, thi ca
Vừa là cô giáo, vừa là luật sư
Cả gan đấu khẩu vợ ư?
Cá ươn không muối, chồng hư cãi vờ (vợ)
Chồng ơi! Đừng có dại khờ
Không vợ, đố biết cậy nhờ tay ai?
Vợ là phước lộc thọ tài…
Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen
Vợ là thượng cấp chỉ huy
Là người lãnh đạo, bảo gì, chồng vâng!
Vợ là bà… mẫu, ông… thân
Sớm hôm hiếu thảo, ân cần dám quên
Vợ là cảnh sát ven biên
Chồng mà “đi lạc”, bắt liền, điều tra!
Vợ là nội tướng trong nhà
Đồng hồ luôn kiểm, giúp ta đúng giờ
Vợ là chủ nợ ngây thơ
Cho chồng tháng tháng ngon ơ, nộp tiền
Vợ là thư kí rất siêng
Thư từ, ngăn kéo toàn quyền moi ra
Vợ còn đại diện quan tòa
Bắt tội phải nhận, bảo tha được nhờ
Vợ là bà chủ căn cơ
Quen mồm sai vặt, con thơ ngại bồng
Vợ còn là những cơn giông
Thổi chồng ra ngủ sa lông là thường
Vợ là cung cách đế vương
Áo quần sang trọng, đúng đường văn minh
Vợ với Táo chẳng thân tình
Chồng bèn một bếp một mình quyền uy
Phát thanh đài vợ rất chì
Cằn nhằn trăm chuyện phát đi đêm ngày
Vợ là võ sĩ cao tay
Ngọn quyền, môn cước nàng hay thử chồng
Vợ là… đủ thứ biết không?
Nếu mà muốn định nghĩa xong, cả đời!

Lại có thơ rằng:

Vợ người mặt phấn mày hoa,
Vợ mình cũ kỹ mái già mấy con.
Vợ người óng ả thon thon,
Vợ mình ục ịch như hòn đá lu.
Vợ người như buổi trăng thu,
Vợ mình như buổi mây mù mùa đông.
Vợ người mắt biếc môi hồng,
Vợ mình con mắt thâm quầng lo âu.
Vợ người như báu như châu,
Vợ mình héo quắt như tàu chuối khô.
Vợ người như lụa thủ đô,
Vợ mình như tấm vải thô cuối làng.
Vợ người như tiếng oanh vàng,
Vợ mình như tiếng giần sàng đụng nhau…

Nhưng:

Nếu mình lộn xuống sông sâu
Vợ sẽ như thể con tàu, cứu lên
Vậy thì lấy vợ… rất nên! 

--------------------------------------------------- -
(Nguồn: Internet)

Thứ Bảy, 23 tháng 3, 2013

VỊNH TRÁI MÍT


NỮ SĨ THƠ NÔM HỒ XUÂN HƯƠNG 

Đã có bài thơ vịnh Trái mít như sau

Thân em như quả mít trên cây
Da nó xù xì múi nó dày
Quân tử có thương thì đóng cọc
Xin đừng mân mó nhựa ra tay...



Sau khi có dịp ngắm tấm ảnh trái mít Tố Nữ "bị" lột trần trụi... Nhung chợt nảy ra mấy câu thơ con cóc nhảy như sau. Xin mời ai có nhã hứng thì hoạ lại cho vui

Thân em như quả mít trên cây,
Ai khéo cởi sạch... đẹp lắm thay.
Tròn tròn mủm mỉm... thơm và láng,
Chấm - mút nghe ngon.... sáng ... tới chiều...

Tuyết Nhung - Vì Sao Lạc

Thứ Tư, 20 tháng 3, 2013

HOẠ THƠ VỚI ANH ĐONG ĐẦY




Yêu nhau tình vội gửi trao
Để phận má đào năm tháng thôi phai
Chợ trưa em đứng đợi hoài
Có người đến muộn - đợi ai, ai chờ (ĐĐ)


Ngóng ai, em viết bài thơ,
Có câu tám đợi, chín chờ.... mười thương.
Để rồi mười một vấn vương,
Mười hai nhung nhớ... ai tường chăng ai? (TN)


Để rồi tình đợi phôi phai
Tình chông cứ nhớ tình chờ cứ thương
Tình trung lỡ bước trên đường
Tinh xa xa vắng tình thơ vương long (ĐĐ)


Chờ ai em nhạt má hồng,
Con tim tan nát buồn trong muôn trùng
Anh đi xa vắng mịt mùng,
Nhớ chăng có kẻ lạnh lùng nhớ thương (TN)